Những ngày học đầu tiên

  Hôm nay là ngày thứ hai chúng tôi đặt chân lên đất nước Mỹ băng tuyết.  Thời tiết vẫn lạnh như bao ngày khác, nhưng kỳ thực mà nói, tuy có tuyết, nhưng chúng tôi có cảm giác cái lạnh ở đây cũng chỉ như khoảng 8-9 độ C ở ...

 

Hôm nay là ngày thứ hai chúng tôi đặt chân lên đất nước Mỹ băng tuyết.  Thời tiết vẫn lạnh như bao ngày khác, nhưng kỳ thực mà nói, tuy có tuyết, nhưng chúng tôi có cảm giác cái lạnh ở đây cũng chỉ như khoảng 8-9 độ C ở Việt Nam mà thôi.

Dockery20120912120541

Ngôi trường nội trú cổ kính Winchendon

Thức dậy lúc 6:00 sáng, ai nấy đều nhanh chóng tự giác vệ sinh cá nhân, chúng tôi bước lên xe buýt lúc, khởi hành chuyến đi đầu tiên đến trường Winchendon với bao nhiêu sự hồi hộp và mong chờ.  Tuyết rơi khắp nơi che phủ bên đường trắng xóa , chiếc xe phóng trên con đường rộng rãi và thoáng mát.  Đến nơi, chúng tôi đứng trước cửa trường và chụp một tấm ảnh kỉ niệm.  

Ngôi trường không như tưởng tượng ban đầu của tôi, nó được chia làm nhiều tòa nhà và nhiều khu học tập khác nhau với lối kiến trúc cổ kính mộc mạc, ấm áp nhưng không kém phần sang trọng. Chúng tôi ngồi vào Căn-tin trường để bắt đầu ăn sáng và nhận partner. Phòng căn-tin rất rộng, sử dụng nhiều nội thất gỗ với trần nhà cao vô cùng thoáng đãng. Chúng tôi đi vào phòng lấy đồ ăn như những học sinh ở đây.  Thực đơn bữa sáng khá phong phú. 

Tôi lấy cho mình món trứng, pancake và một cốc nước chanh ngon lành. Sau khi ăn, chúng  tôi được một học sinh đến đón chúng tôi vào lớp học. Partners của tôi là 2 bạn trai, Jame và Louis. Vào tiết A, tôi và họ có một tiết trống nên đã vào thư viện cùng với bạn partner để tham quan. Trong lúc tôi lên mạng nghiên cứu thông tin thì họ tập trung hoàn thành bài luận.  

Và rồi cũng hết tiết A, tôi và Louis cùng nhau vào lớp học Toán. Toàn thể đoàn học sinh, giáo viên Olympia chụp ảnh kỷ niệm tại PT Winchendon Một điều thật tuyệt đã xảy ra trong ngày đàu tiên của tôi tại Winchendon là trong lớp Toán tôi được gặp lại Thành bạn cũ của tôi, đồng thời là HS cũ của Olympia. Hiện nay Thành đang học tại Wichendon. Hôm đó, sau khi chào hỏi giáo viên, tôi được làm thử bài kiểm tra của họ, với 20 câu hỏi trắc nghiệm, đến cuối giờ tôi nộp bài cho thây chấm với băn khoăn không biết mình sẽ được điểm số như thế nào.  

Hoàn thành tiết B, tất cả học sinh tập hợp trong phòng ăn để bắt đầu cuộc họp Morning Meeting.  Đó là cuộc họp để học sinh, giáo viên toàn trường Winchendon nói về tất cả các sự kiện, hoạt động trong trường, trên thế giới hay chỉ đơn giản là một thông báo nhỏ như việc mất đồ hay chúc mừng sinh nhật một ai đó.  Qua buổi họp, chúng tôi được nghe thông báo về Winter Carnival sắp tới và một vài hoạt động của các Dorm. Sau khi học xong tôi được Thành dẫn đi thăm quan Dorm và ngồi chơi trong phòng cho đến bữa ăn trưa. Bữa trưa cũng không có gì đặc biệt ngoài việc tất cả đều là đồ ăn Mỹ. 

Tôi quyết định chọn khoai tây và Hamburger cá cho khẩu phần ăn của mình. Ở Winchendon, giờ ăn được quy định rất rõ ràng và học sinh chỉ có khoảng 30-45 phút cho một bữa ăn.  Tôi phải rất nhanh chóng hoàn thành bữa ăn để vào kịp tiết Global Dynamics với Louis.  Hôm nay, chúng tôi đc học về Trung Quốc, về Người dân cũng như Tết cổ truyền Trung Hoa.  

Hết tiết F cũng là lúc tôi kết thúc một ngày học chính khóa và trở về với nhóm.  Chúng tôi tham quan phòng Tuyển sinh của trường một lát rồi đi trượt tuyết cùng giáo viên và một số HS Winchendon. Chúng tôi ai ai cũng tham gia và đều bị  hứng chịu vài đợt tuyết vào người.  Tuy người nào, người nấy đều ngã lăy quay trên tuyết, nhưng mọi người đều vui và cười nói rất rôm rả.  Sau đó chúng tôi trở lại căn-tin uống 1 cốc sô cô la nóng cho ấm người và nghỉ ngơi một chút.  

Nghĩ là vẫn còn khá nhiều thời gian nữa mới đến bữa tối nên bọn con trai quyết định đi chơi bóng rổ.  Sân bóng rổ ở đây được xây dựng cho những giải đấu chuyên nghiệp nên cảm giác chơi bóng thật tuyệt… Lần đầu được nhìn thấy tuyết, ai nấy đều háo hức đùa nghịch Cuối cùng, chúng tôi kết thúc một ngày dài ở shopping malls và trở lại KS lúc 10:30 tối.  Mọi người ai cũng mệt nhoài và nhanh chóng chìm sâu vào giấc ngủ.

Trần Đắc Nghĩa