Ngày đầu tiên đến Mỹ

Ngày 26/1/2011, đoàn học sinh Olympia đã lên đường sang Boston trong Chương trình Du học hoa kỳ mùa đông 2011.

Đây sẽ là những trải nghiệm tuyệt vời trong quãng thời gian học cấp 3 của các bạn học sinh tại các trường đối tác của Olympia là PT Winchendon và PT Đa cấp North Shore. Trong những ngày đầu tiên, bạn Vũ Anh Duy đã chia sẻ những cảm nhận của mình khi đặt chân đến Mỹ.

Sau một ngày dài, sau một chặng đường gian nan vất vả, cuối cùng chúng tôi đã đến đích BOSTON. Giờ đây, chúng ta hãy cùng nhìn lại hành trình đầu tiên mình trong ngày. Buổi tối, vào lúc 9h ngày 26/1/2011, bố mẹ tôi chở tôi ra sân bay Nội Bài. Trên đường đi, tôi và bố mẹ tôi vô cùng hồi hộp nhưng rất sung sướng. Khi ra đến sân bay thì tôi cùng các bạn vào làm thủ tục, còn bố mẹ tôi cùng các phu huynh khác thì ra nói chuỵện với nhau rất sôi nổi.

Sau khi làm thủ tục xong, tôi cùng các bạn ra trò chuyện và đùa nghịch rất vui trong khi bố mẹ thì luôn dõi theo chúng tôi với ánh mắt tràn đầy hi vọng. Sau khi vào trong phòng chờ, tất cả chúng tôi quay lại chào bố mẹ của mình và cùng chúc nhau những điều tốt đẹp nhất trước khi chúng tôi lên đường. Đến 12h, cả đoàn lên máy bay của hãng hàng không JAPAN AIRLINES để bay đi NARITA. Sau một hành trình dài 5 tiếng đồng hồ, ai nấy khá mệt mỏi nên tất cả đều ngồi xuống ghế và nghỉ ngơi thư giãn một lúc. Sân bay Narita, Nhật Bản chào đón mọi người Trong lúc đó  tôi, Nguyễn Duy và Trung Nghĩa đi dạo xung quanh sân bay xem có gì hay hay không.

Ấn tượng của chúng tôi về Narita là sân bay sao to và đẹp thế. Chúng tôi quay lại và gọi cả đoàn cùng đi dạo và mua sắm xung quanh sân bay. Sau khoảng vài tiếng nghỉ ngơi, ai nấy đều sẵn sàng cho hành trình tiếp theo. Điều ấn tượng nhất với cả đoàn lần này là những chiếc xe lăn sẵn sàng phục vụ những người cần giúp đỡ. Cả đoàn đều rất vui vẻ nhường chỗ cho các ông bà và ngồi thoải mái trên sàn sân. Chuyến đi đầu tiên đã cho chúng tôi những bài học tuy đơn giản nhưng vô cùng ý nghĩa về việc giúp đỡ và kính trọng người cao tuổi.

Sau khoảng 5 tiếng chờ đợi,chúng tôi tiếp tục chuyến bay dài khoảng 12 tiếng đến Dallas. Tại đây có thể coi như là đến với biên giới nước Mỹ, ai nấy đều thực sự bị thu hút bởi sân bay rộng lớn. Sân bay ở Dallas có đến 5 khu vực trong sân bay hiện đại cũng không kém gì sân bay Nhật, thậm chí có phần to, đẹp hơn. Khắp nơi là các shop thời trang của những thương hiệu nổi tiếng thế giới.

Chúng tôi hoa hết cả mắt khi vừa đi vừa ngắm. Sau khi check-in xong và ra gửi hành lí, trong đoàn chúng tôi đã xảy ra một sự cố nghiêm trọng đó là việc cô Chi bị mất túi LAPTOP gồm tiền và giấy tờ của đoàn rất nhiều trong đó. Trong lúc nước sôi lửa bỏng hết tay thì thầy Huy xuất hiện với cái túi xách LAPTOP trên tay.

Thì ra là khi thầy bị Security giữ lại, thầy thấy còn sót lại một xe đẩy gồm 2 vali và 1 túi sách trong đó có túi của cô Chi. Sau khi tìm được LAPTOP cho cô Chi cả đoàn lại tiếp tục cuộc hành trình đầy gian nan trắc trở. Chúng tôi đã lên tàu điện của sân bay và ra khu A để lên máy bay đi BOSTON. Sau khi bay 4 tiếng chúng tôi cuối cùng cũng hạ cánh, kết thúc 28h hành trình đi sang BOSTON khó nhọc của chúng tôi. Chúng tôi ra lấy hành lí và được xe của trường WINCHEDON đến đón đi mua đồ ăn và về khách sạn - một khách sạn khá cổ kính.

Bên trên nóc nhà là nhũng mũi tuyết chảy xuống như trong hang động trông vô cùng đẹp, nội thất thì như là thiết kế từ thế kỉ 18-19. Chúng tôi nhận phòng và thưởng thức bữa tối cùng nhau rất vui vẻ. Sau khi ăn xong mọi người đi tắm rồi ngồi xem TV hoặc chơi game. Chỉ còn mình tôi là âm thầm, lặng lẽ, tương tư để cùng chia sẻ đến người thân đôi điều chia sẻ cho buổi đầu đặt chân trên đất Mĩ. Những ảnh và câu chuyện sắp tới chúng tôi đem đến sẽ thú vị hơn rất nhiều, hãy tiếp tục chờ đón nhé.